“Bước Qua Mùa Cô Đơn (Vũ.)” là một bản Indie Pop/Ballad sâu lắng, kể về hành trình chữa lành và sự nỗ lực vượt qua nỗi buồn sau chia tay. Bài hát là lời tự nhủ về việc phải mạnh mẽ, tìm lại niềm vui và “bước qua mùa cô đơn” để bắt đầu một cuộc sống mới.
Lời Bài Hát Bước Qua Mùa Cô Đơn
Chào cơn mưa
Làm sao cứ kéo ta quay lại
Những rung động con tim
Lần đầu hai ta gặp gỡ
Chào hàng cây
Làm sao cố níu tay nhau lại
Để thấy nồng nàn
Đang về trên đôi mắt em
Chợt nhìn đôi bàn tay em run nắm lấy bờ vai, rất lâu
Cuối thu với anh là ngày khiến hai hàng mi rối bời
Vì ngày ấy gặp nhau không ai dám nói một câu, chào nhau
Cứ đắm đuối
Cứ thế hát bài hát chia xa
Mùa thu rơi vào em, vào trong giấc mơ hôm qua
Mùa thu ôm mình em, chạy xa vòng tay vội vã
Lời em nói ngày xưa đâu đây
Vẫn âm thầm chìm vào trong mây
Đến bao giờ, dặn lòng anh không mong nhớ
Mùa thu rơi vào em, vào trong chiếc hôn ngây thơ
Mùa thu không cần anh, vì em giờ đây còn mãi hững hờ
Ngày mai kia nếu có phút giây vô tình thấy nhau sẽ nói câu gì…
Hay ta chỉ nhìn
Lặng lẽ
Đi qua
Chào cơn mưa
Làm sao cứ kéo ta quay lại
Những rung động con tim
Lần đầu hai ta gặp gỡ
Chào hàng cây
Làm sao cố níu tay nhau lại
Để thấy nồng nàn
Đang về trên đôi mắt em
Chợt nhìn đôi bàn tay em run nắm lấy bờ vai, rất lâu
Cuối thu, với anh là ngày khiến hai hàng mi rối bời
Vì ngày ấy gặp nhau không ai dám nói một câu, chào nhau
Cứ đắm đuối chẳng thể chia xa
Mùa thu rơi vào em, vào trong giấc mơ hôm qua
Mùa thu ôm mình em, chạy xa vòng tay vội vã
Lời em nói ngày xưa đâu đây
Vẫn âm thầm chìm vào trong mây
Đến bao giờ, dặn lòng anh không mong nhớ
Mùa thu rơi vào em, vào trong chiếc hôn ngây thơ
Mùa thu không cần anh, vì em giờ đây còn mãi hững hờ
Ngày mai kia nếu có phút giây vô tình thấy nhau sẽ nói câu gì…
Hay ta chỉ nhìn
Lặng lẽ…
Đi qua
MV – Bước Qua Mùa Cô Đơn
Hợp Âm Bước Qua Mùa Cô Đơn
Verse 1:
[C] Chào cơn [G/B] mưa, làm sao [Am7] cứ kéo [Gm7] ta quay [C7] lạinhững rung [F] động con tim lần [G] đầu hai ta [C] gặp gỡ.
[C] Chào hàng [G/B] cây, làm sao [Am7] cố níu [Gm7] tay nhau [C7] lạiđể [F] thấy nồng nàn đang [G] về trên đôi [C] mắt em.
T-ĐK:
Chợt nhìn [F] đôi bàn tay em [G] run nắm lấy bờ [C] vai rất [C7] lâu.
Cuối [Bm7b5] thu với [E7] anh là ngày khiến [Am7] hai hàng mi rối [Gm7] bời [C7]
Vì ngày [F] ấy gặp nhau không [G] ai dám nói một [Em] câu chào [Am] nhau.
[Dm7] Cứ đắm đuối, cứ thế hát bài [G] hát chia xa.ĐK:
Mùa thu [C] rơi vào em, vào trong giấc mơ hôm [Em] qua.
Mùa thu [Am] ôm mình em, chạy xa vòng tay vội [Fm] vã.
Lời em [Dm7] nói ngày xưa đâu đây,
Vẫn âm [Em] thầm chìm vào trong [Am] mây.
Đến bao [Dm7] giờ dặn lòng anh không mong [G] nhớ.
Mùa thu [C] rơi vào em, vào trong chiếc hôn ngây [Em] thơ.
Mùa thu [Am] không cần anh vì em giờ đây còn [Gm7] mãi hững [Fm] hờ.
Ngày mai [Dm7] kia nếu có phút [E7] giây vô tình thấy [Am7] nhau sẽ nói [D7] câu gì.
Hay [Dm7] ta chỉ nhìn, lặng [G] lẽ đi [C] qua.
[C] [Em] [Am] [Gm7] [C7] [F] [G] [C] [C7]Verse 2:
[C] Chào cơn [G/B] mưa, làm sao [Am7] cứ kéo [Gm7] ta quay [C7] lạinhững rung [F] động con tim lần [G] đầu hai ta [C] gặp gỡ.
[C] Chào hàng [G/B] cây, làm sao [Am7] cố níu [Gm7] tay nhau [C7] lạiđể [F] thấy nồng nàn đang [G] về trên đôi [C] mắt em.
T-ĐK:
Chợt nhìn [F] đôi bàn tay em [G] run nắm lấy bờ [C] vai rất [C7] lâu.
Cuối [Bm7b5] thu với [E7] anh là ngày khiến [Am7] hai hàng mi rối [Gm7] bời [C7]
Vì ngày [F] ấy gặp nhau không [G] ai dám nói một [Em] câu chào [Am] nhau.
[Dm7] Cứ đắm đuối, chẳng thể chia [G]xa.ĐK:
Mùa thu [C] rơi vào em, vào trong giấc mơ hôm [Em] qua.
Mùa thu [Am] ôm mình em, chạy xa vòng tay vội [Fm] vã.
Lời em [Dm7] nói ngày xưa đâu đây,
Vẫn âm [Em] thầm chìm vào trong [Am] mây.
Đến bao [Dm7] giờ dặn lòng anh không mong [G] nhớ.
Mùa thu [C] rơi vào em, vào trong chiếc hôn ngây [Em] thơ
Mùa thu [Am] không cần anh vì em giờ đây còn [Gm7] mãi hững [Fm] hờ.
Ngày mai [Dm7] kia nếu có phút [E7] giây vô tình thấy [Am7] nhau sẽ nói [D7] câu gì.
Hay [Dm7] ta chỉ nhìn, lặng [G] lẽ đi [C] qua.
“Bước Qua Mùa Cô Đơn“ khép lại bằng cảm giác bình yên, lạc quan và sự hồi sinh. Nhân vật đã tìm thấy ánh sáng sau những ngày u ám và sẵn sàng chào đón tương lai mới. Cái kết này truyền tải thông điệp tích cực về sự tự chữa lành, khẳng định rằng nỗi cô đơn chỉ là một chặng đường, không phải là đích đến cuối cùng.


